Khám người ở sân bay
Đèn đỏ loá lên và còi hụ như tiếng mèo ngao. Tôi chẳng lấy làm ngạc nhiên. Ai chẳng biết cuộc đời này vốn đa nghi, nhưng một thằng đàn ông, đi máy bay xuyên qua biên giới, lại kích động máy dò tìm thì thế nào cũng gặp rắc rối to. Lúc trước quả là có dễ dàng hơn nhiều, nhất là ở sân bay Nội Bài này. Chỉ mất năm phút để trả lời mấy câu hỏi nhập cảnh vớ vẩn kiểu như "anh đi đâu", "đi với ai", "làm gì" rời xoè hộ chiếu ở hải quan thế là xong. Cùng lắm là bị rà máy dò xoẹt một cái thôi. Nhưng bây giờ, mọi chuyện đã khác, Việt Nam ngày càng thắt chặt an ninh cửa khẩu và đã đầu tư không ít cho hệ thống mới này.
Dù hành khách đã phản đối không ít, nhưng thủ tục hải quan mới ở đất nước này thật sự vẫn phiền toái và cơ phần phân biệt đối xử. Phụ nữ và trẻ em thì có cổng an ninh riêng và thường được thông qua dễ dàng, nhưng đàn ông, vốn được cho là một mối đe doạ tiềm tàng, phải trải qua một cuộc khám xét thật ngặt nghèo. Nào là máy dò kim loại, máy chụp X quang, thực chất có thể lột trần truồng những thân thể đàn ông qua vi tính, lại thêm máy dò tâm trạng và suy nghĩ. Thông thường thì các bước dò xét tâm trạng được thực hiện bởi viên sĩ quan an ninh, nhưng lần này, Dũng, anh bạn đồng nghiệp đi cùng chuyến công tác Thái Lan đã không vượt qua được cái máy kiểm tra suy nghĩ chết tiệt. Càng phiền phức hơn khi hai chúng tôi mua vé cùng nhau trên chuyến bay ; thế là bọn an ninh sân bay tha hồ mà hạch sách.
Tôi liếc nhìn bảng tên của gã nhân viên an ninh bự con : "Nguyễn Thanh Phong". Gã mặc đồng phục xanh đậm trông cũng bảnh phết, da ngăm ngăm, tướng cao ráo vạm vỡ. "Các anh vui lòng theo tôi", Phong nói gọn. Dũng và tôi đi theo dọc hành lang được chiếu sáng lờ mờ. Rẽ sang phải, hành lang này được mở rộng hơn. Trông giống những căn phòng trên sân bay mà chúng tôi thường thấy trên phim ảnh. Chúng tôi lặng lẽ bước đến cửa phòng.
"Bây giờ các anh sẽ đối chiếu các chỉ số sinh trắc học". Gương mặt tự tin của Phong ra lệnh, có vẻ chuyên nghiệp, tay chỉ vào cái máy. Dũng đứng gần cái máy hơn nên anh ta làm trước. "Anh nhìn thẳng vào camera nào". Trên màn hình hiện ra gương mặt của Dũng. "Anh tì cằm sát vào !" Chiếc máy đang quét tròng mắt, ghi nhận sinh trắc. Đèn đỏ và một tiếng bíp kêu lên. "Anh áp ngón tay cái của bàn tay phải vào đây" Dùng nghe theo lệnh. Đèn đỏ và một tiếng bíp nữa. "Đưa tôi xem hộ chiếu nào". Dũng móc trong hành lý ra đưa cho Phong hộ chiếu. Anh ta đứt nó vào trong máy. Một dấu tick màu xanh hiện ra bên cạnh gương mặt Dũng trên màn hình. Thế là xong.
Sau khi tôi lặp lại thủ tục ấy, anh nhân viên tên Phong nói : "Bây giờ tôi sẽ thực hiện một số kiểm tra sâu hơn. Hai anh có muốn làm chung một lượt không ? Như thế có thể đỡ phải chờ lâu." Ngừng một lúc, anh ta nói thêm : "Dĩ nhiên là nếu không có vấn đề gì." Trước khi tôi kịp trả lời thì Dũng thốt lên : "Ừ, cũng được. Chúng tôi cũng muốn đi nhanh." Phong nhìn sang tôi vẻ dò hỏi. Tôi mỉm cười : "Tại sao không ?"
Bấm vào hình để xem ảnh đẹp, kích thước lớn
"



Công nghệ kiểm tra sâu này đã được báo chí Việt Nam mô tả là rất hiện đại. Một vài ý kiến trái chiều cho rằng nó hơi xâm phạm thân thể cá nhân, đặc biệt khi được áp dụng gắt gao trên nam giới. Ví dụ như máy quét X quang thế hệ mới có thể nhìn xuyên quần áo, hay những thiết bị điện tử có thể kiểm tra từng ngóc ngách trong cơ thể.
Phong nhanh nhẹn nhảy đến cửa phòng gần nhất phía bên phải, mở cửa và ra lệnh cho cả hai chúng tôi bước vào. Gian phòng này toàn màu trắng, đèn chiếu rất sáng. Có một bàn dài màu trằng đặt trong phòng. "Hai anh đứng chờ trước bàn. Tôi sẽ quay lại ngay."
"Này, sao cái máy chết tiệt ấy lại loé đèn đỏ thế nhỉ ?" Dũng quay sang hỏi tôi.
"Ai mà biết. Thật bất công. Cổng an ninh nữ chỉ mất có năm phút. Còn cổng nam thì mất nửa giờ là ít. Dù sao cũng tại cậu mà chúng ta mắc kẹt ở đây này"
"Ừ. Nhưng tôi có muốn thế đâu. Mà chẳng qua cũng tại tôi với Hồng giận nhau lên cái máy dò suy nghĩ gì đó nó mới nghi ngờ gì chứ."
"Chắc là vậy. Mà họ sắp kiểm tra cái quái gì nữa không biết." Hỏi thế thôi chứ tôi đã chắc mẩm anh ta cũng chẳng biết.
Dũng cười hềnh hệch "Thì cùng lắm giống như khám nghĩa vụ quân sự chứ gì. Ha ha ! Mà tôi với cậu cũng đã nhìn thấy hết của nhau trong phòng tập gym rồi còn gì mà mắc cỡ !"
Tôi thấy miệng mình hơi khô. "Này, làm sao cậu biết thế?" Tôi hỏi Dũng, những mong anh ta chỉ hù doạ cho vui.
"Có gì lạ đâu. Năm ngoái tôi đi nghỉ mát hậu đậu thế nào mà lại quên lấy Ipod ra khỏi túi quần. Thế là phải khám người mới lên được máy bay." "Cũng chẳng chết ai" Anh ta nói thêm.
Tôi định chất vấn Dũng thêm thì gã an ninh tên Phong đã quay trở lại với một cái bìa kẹp hồ sơ. Anh ta ngồi sau cái bàn to và gõ gõ thứ gì đó trên máy vi tính. Tôi liếc màn hình thấy anh ta đang scan hộ chiếu của Dũng và tôi. Phong nói khô khan : " Bộ phận an ninh đặt nghi vấn về thái độ của hai anh ở bàn kiểm tra tâm trạng và suy nghĩ. Tất cả các thủ tục chính xem như đã thông qua và các thông tin sinh trắc của hai anh đã được chấp nhận. Tuy nhiên hai anh phải trải qua một cuộc khám xét chuyên sâu do chính sách của an ninh sân bay. Sau đó nếu không có gì khả nghi hai anh có thể tự do rời khỏi đây."
Phong ra lệnh : "Bây giờ, hai anh hãy đứng thẳng, đặt hai bàn tay lên phần màu xanh trên bàn !" Chúng tôi đều làm theo. Phần màu xanh sáng lên, dường như đang quét hai bàn tay. "Tốt. Máy quét không phát hiện dấu vết chất nổ hay ma tuý trên bàn tay và móng tay hai anh."
Phong ấn một cái nút và hai cái bệ nhô lên từ cái bàn. "Hai anh tỳ cằm lên giá này !" "Há miệng ra, há lớn ra !!" Phong đặt hai vật hình trụ dài bằng cao su có đầu dò điện tử vào trong miệng tôi và cựa quậy vật đó cùng khắp trong miệng. "Mút mạnh vào !" Một lúc sau máy tính báo tôi không giấu gì khả nghi trong miệng. "Tốt lắm !" Phong cười châm chọc, không biết sao tôi hơi ngượng. Sau đó đến lượt Dũng.
Phong đưa tay lần lượt vò đầu từng người một khám xem có giấu gì trong tóc không. Sau đó, anh ta lôi hai cái giỏ ra để trên bàn.
"Nào. bây giờ hai anh hãy cởi hết quần áo ra !" Phong ra lệnh làm tôi hơi bất ngờ. "Đặt quần áo vào trong giỏ này, tôi sẽ đem đi kiểm tra."
Tôi nhìn sang Dũng thì thấy cậu ta đã bắt đầu lột đồ. Anh ta cởi giày và vớ để vào giỏ. Khi Dũng bắt đầu cởi áo sơ mi thì tôi thấy chẳng thể nào thoát được và cũng bắt đầu cởi.
Dù đầu óc tôi tỉnh táo và trong phòng kín, tôi bất giác cảm thấy tay mình run run khi cởi từng thứ một trên người. Tôi rùng mình một cái khi lột cái áo thun qua khỏi đầu và bắt gặp ánh mắt Phong đang theo dõi. Đầu vú tôi bỗng cứng lên khi ở trần. Tôi cố gắng trấn tĩnh, không để bị nghi ngờ thêm.
Gấp quần jean một cách sơ sài, tôi bỏ vào giỏ. Lúc này trên người tôi chỉ còn cái quần sịp xanh. Tôi hỏi Phong : "Tôi có cần cởi quần lót luôn không ?" "Cởi hết ra !" Anh ta trả lời. Tôi liếc nhìn sang Dũng, thấy cậu ta tụt cái quần đùi khỏi đầu gối, lột ra và ném vào giỏ.
Tôi thở ra, móc ngón tay vào mép quần kéo mạnh xuống. Tôi gập người lột quần ra và ném vào giỏ, ngượng ngùng lấy tay che ngay chỗ kín. Phong nhìn vào : "Hành khách nam nào cố ý che đậy bất cứ bộ phận nào của cơ thể đều bị khám xét chặt chẽ hơn" Tôi lật đật bỏ tay xuống khỏi hạ bộ đã tỉa lông gọn gàng. Tôi thấy Dũng nhìn sang và cười nhẹ khi thấy chỗ kín ít lông của tôi, không rậm rạp như của anh ta.
Bấm vào hình để xem ảnh đẹp, kích thước lớn
" "




Phong ấn nút. Một cửa tủ mở ra. Anh ta nhét hai giỏ đồ vào đó để gửi sang phòng bên cạnh. Vậy là tôi đã bị tước sach quần áo, đang tồng ngồng đứng trước mặt gã đàn ông khác.
Cầm chiếc đèn pin, Phong vòng qua bàn và tiến đến trước mặt Dũng. Tôi tò mò nhìn theo. Hai người cao và vạm vỡ như nhau. "Anh giơ cánh tay trái lên để sau đầu, giở nách lên !" Phong chiếu đèn vào, lấy tay vạch hết đám lông nách rậm rì, khám thật kỹ. Dường như Dũng hơi nhột, nhưng không dám động đậy. Tôi để ý thấy lông trên cơ thể Dũng thật rậm chẳng bù với tôi. Phong đã phải vạch đám lông trên ngực, bụng, bóp núm vú, vạch rốn để khám thật kỹ. "Giở nách phải lên !" Phong ra lệnh và khám xét kỹ không kém. Phong ra lệnh cho Dũng giơ từng bàn chân lên và rọi đèn vào khám. Xong, Anh ta quỳ xuống, vạch từng đám lông bụng và lông mu của Dũng ra khám xét. Chẳng biết sao nhìn đến đây tôi thấy hồi hộp, con cặc hơi ngỏng lên. Mà tôi chẳng thể nào lấy tay đè lên cho nó nằm yên trở lại vì Phong đã cảnh cáo rồi.
Đến lượt tôi tiếp theo. Tôi chắc rằng mặt mình đã đỏ lên. Tôi cảm nhận những ngón tay Phong sờ nắn, vạch từng sợi lông nách, chà xát lên vú, thăm dò thật kỹ. Phong cười khẩy khi vạch vùng hạ bộ ít lông của tôi và hỏi "Cạo lông hả ?" làm tôi bối rối. "Ừ, cho mát." Tôi trả lời.
Liếc nhín đồng hồ, Phong nói : "Bây giờ nếu các anh không phiền, tôi sẽ tiến hành song song phần tiếp theo để tiết kiệm thời gian." Anh ta cho rằng chúng tôi là hai thằng bạn, có thể chịu nhục chung với nhau. Dũng nói, đưa tay gãi gãi bầu ngực nở nang lông lá : "Cũng được."
Dũng hẳn đã biết trước điều gì sắp xảy ra. Dĩ nhiên, thường thì nam giới được khuyến khích cắt bao quy đầu để giữ vệ sinh, nhưng cả tôi và Dũng đều còn nguyên phần da cu này. Các nhà an ninh lại coi da quy đầu như một mối nguy hiểm tiềm tàng, và họ đặc biệt chú ý đến việc khám xét nó.
"Hai anh đứng sát nhau thêm chút nữa được không ? Thế, thế" Phong ra lệnh. "Vui lòng nâng c..., à nâng dương vật các anh lên !"
Tôi nhìn thẳng, nuốt nước bọt. Miệng tôi khô khốc khi tôi đưa tay nâng con cặc lên để Phong rọi đèn vào soi hai hòn dái. Không hiểu sao mà cặc tôi hơi căng lên.
"Hai anh hãy chĩa dương vật về phía tôi ! Đúng rồi ! Bây giờ lột hết da quy đầu xuống ! " Tay tôi máy móc làm theo. Nhìn sang Dũng, tôi thấy anh ta từ từ tụt da xuống để lộ đầu cặc lõ. "Cương lên chắc cũng gần gang tay. Mình cũng chẳng thua gì hắn" Tôi thầm nghĩ.
"Để ngón tay cái lên đầu dương vật ! Ấn vào ! Mạnh nữa ! Đúng rồi! Lấy ngón tay trỏ banh lỗ đái ra !"
Tôi đứng đơ, tay cầm cu chĩa về phía Phong, hai ngón tay banh lỗ cặc. Phong ra đứng trước mặt Dũng, lấy ra cây đèn laser rọi thẳng vào lỗ cặc của anh ta mà xem xét. Dũng trừng mắt nhìn xuống, Phong chăm chú quan sát lại gần con cu anh này. Không còn nghe ngờ gì nữa, con cặc tôi sắp phải nếm nỗi nhục giống như thế.
"Không, Anh cứ cầm banh ra như thế trong khi tôi khám bạn của anh." Phong nghiêm khắc nói với Dũng.
Không hiểu sao nhìn Dũng đứng trơ tay cầm con cu lột hết da quy đầu thò lõ tôi lại thấy có hứng. Viên an ninh quay sang tôi, hạ thấp người tầm mắt ngang con cặc tôi, gần đến nỗi tôi có thể cảm nhận được hơi thở của anh ta nơi đầu cặc.
"Anh banh lỗ dương vật rộng ra chút nữa ! Thế !" Phong yêu cầu tôi. Tôi thấy nhục nhã vì một thằng đàn ông lại phải loã lồ đứng banh cặc ra cho khám như thế. Lúc này thì cặc tôi bỗng nhiên dở chứng, không còn nghi ngờ gì nữa, cu tôi bắt đầu cương cứng.
Bấm vào hình để xem ảnh đẹp, kích thước lớn
" "




"Này, tôi phải cho một đầu dò vào trong cu anh, à không, vào bên trong dương vật anh để kiểm tra kỹ hơn!" Phong nói sau khi xem xét kỹ lưỡng và đưa tay cầm lấy con cặc tôi. Tôi hoảng hốt : "Nhưng tại sao ?" và quay sang phía Dũng, anh ta nhếch mép cười. "Chỉ là tôi muốn kiểm tra anh kỹ hơn. Lúc đầu anh đã lấy tay che chỗ kín. Qui định bắt buộc phải làm như thế ! Anh phải chấp hành !" Một nỗi sợ mơ hồ dâng lên trong lòng tôi : "Đặt đầu dò vào cái của quí của mình ư ? Là sao chứ ?"
Chưa hoàn hồn tôi đã nghe Phong ra lệnh "Hai tay đặt ra sau đầu, ưỡn ngực ra !" Tôi vội vã thi hành, bộ ngực vạm vỡ do tập gym lâu ngày ưỡn ra ngay trước mặt Phong làm tôi thấy hơi ngại, đầu vú tôi đang cương cứng và hơi nhột. "Dạng hai chân ra, hơi khuỵ gối xuống nào !" "Ưỡn dương vật lên !" Phong đi về phía cái bàn , bắt tôi phải đứng trong tư thế quái dị nhục nhã như thế một lúc ; anh ta tìm và lôi ra một ống thuốc giống kem đánh răng và một que kim loại dài chừng một tấc. Tôi còn chưa hiểu viên cảnh sát muốn làm gì, quay sang Dũng tôi phát hiện con cu của cậu ta đã chĩa thẳng ra trước. "Anh kia, tôi đã bảo anh không được bỏ dương vật xuống ! Cầm chắc và banh ra cho tôi ! Anh định giấu thứ gì phải không ?" Phong quát khi thấy Dũng có lẽ vì mỏi tay nên chực hạ con cặc xuống. Dũng hấp tấp phân bua "Không, không, tôi mỏi tay đấy mà !"
Bất ngờ tôi cảm thấy một bàn tay cầm cặc mình lên, nhìn lại thì đó là bàn tay đã đi găng của Phong. Tôi ngượng nóng người, con cặc đơ ửng. Phong nói mà như đùa : "Anh cố gắng gồng cứng cu lên !" Lúc này anh ta đã chán không thèm nói từ dương vật nữa. Dứt lời anh ta cầm ống thuốc đổ ra ngay đầu cặc tôi một chất gì trong suốt, nhày nhớt. Thứ nước hơi lành lạnh đổ ngay đầu cặc đang nóng làm tôi hơi rùng mình. Bàn tay Phong thô bạo bóp mạnh lấy cặc tôi và giật lên giật xuống thật dứt khoát. Tôi hơi đau, thốt lên tiếng la khẽ "Á !". Chẳng mấy chốc con cặc của tôi đã cương cứng. Đứng tấn thế này thật là mỏi, lại có một thằng đàn ông đang bóp con cặc cương của mình thì cảm giác hết sức lạ lùng. Viên sĩ quan an ninh lạnh lùng giữ chặt con cặc chĩa thẳng đứng, bóp thêm nhớt vào ngay lỗ cặc, lấy hai ngón tay banh hết sức ra rồi bất thình lình cắm que sắt vào làm tôi đau điếng. "Á!" tôi la lớn , nhăn mặt. "Anh làm cái gì thế hả ?" Tôi lớn tiếng. "Đứng yên !" Anh ta quát lại. một tay vẫn giữ chặt con cặc tôi, một tay đẩy cái que luồn tới luồn lui vào lỗ đái khiến tôi hết sức khổ sở. Lúc tưởng như hết chịu nổi thì một tiếng bíp vang lên rất nhỏ ; Phong rút mạnh cây sắt lúc này đang đâm lút vào cặc tôi làm tôi vừa đau vừa nhẹ nhõm khi con cặc được tự do và lấy lại tư thế bình thường.
Bấm vào hình để xem ảnh đẹp, kích thước lớn
"




Anh ta nhìn tôi, nở nụ cười lạnh lùng : "Xong rồi, không có gì". Lúc này Dũng lên tiếng hỏi : "Xin lỗi, tôi mỏi tay quá, tôi đã cầm cu banh ra từ nãy giờ rồi. " Dường như Phong sực nhớ ra nên anh ta đi về phía Dũng, cầm cu cậu ta lên xóc xóc cho đến khi cương cứng rồi bóp chặt đầu cu như muốn nặn ra ma tuý từ trong thân cặc Dũng làm anh này gồng người đứng chịu trận. Được một lúc, Phong buông cu Dũng ra.
Đứng trước mặt chúng tôi, hai thằng đàn ông nhục nhã không mảnh vải che thân, hai con cu chĩa thẳng ngạo nghễ nhắm vào Phong. "Hai anh nâng cu lên !" Chúng tôi làm theo. "Đè cu xuống !" "Đè cu qua trái !" "Đè qua phải !" "Tốt ! Không phát hiện thưa gì giấu quanh dương vật."
"Anh nâng bìu dái lên nào !" Phong ra lệnh. Tôi trơ ra, cứ tưởng cái trò khám cặc xong xuôi rồi chứ.
"Hả ?" Tôi lắp bắp, hơi bất ngờ.
"Bìu dái của anh. Tôi phải kiểm tra anh có giấu gì phía sau dái không." Phong bảo tôi
Tôi phải kéo cả đùm lên và ép hai hòn dái sát vào thân cặc. Phong cầm lấy bìu dái, sờ soạng, nắn bóp vùng háng của tôi. Anh ta đứng dậy, nhìn thẳng vào mặt làm tôi ngượng ngập. Sao tôi lại cho một thằng cha lạ mặt sờ vào chỗ ấy cơ chứ ! "Cám ơn." Hắn nói gọn.
Thả cặc dái xuống trở lại, tôi quan sát Phong đến gần Dũng và khám xét nhào nặn chi li vùng đầu cu. Thằng em của gã rõ ràng đã ngỏng lên. Lúc bấy giờ tôi nghĩ việc này hẳn là do hắn phải đứng trần truồng phơi mình dưới máy lạnh, tay cầm cu kéo da qui đầu xuống hết cỡ và chĩa ra cho người ta bóp nắn. Nhưng sau này tôi có đọc ở đâu đó rằng trong qui trình khám người nam giới, người ta đã sử dụng một loại khí ga đặc biệt nhằm kích thích bản năng sinh dục của đàn ông. Việc bị hứng tình làm cho người đàn ông bối rối, có cảm giác như bị phơi bày tất cả, việc giấu giếm thứ gì cũng trở nên khó khăn, và tất nhiên là ... làm cho việc khám xét thuận lợi hơn.
Phong đứng dậy sau khi đã vò nắn chán chê cặc dái lông lá của Dũng. Lúc này cả hai chúng tôi đã cương lên được một nửa, đầu cặc thò lõ. Bìu dái của Dũng hơi xệ hơn của tôi và cặc hắn dường như hơi cong, nhưng rất khó nhận ra. "Tốt." Phong thốt lên, trong giọng nói anh ta dường như có cái gì báo trước những lời lẽ sau đó không mấy dễ chịu. "Bây giờ hai anh xoay mặt vào tường ! Dạng hai chân ra ! Cúi người xuống ! Cúi hết xuống, chổng mông đít lên nào ! Lấy hai tay banh mông ra ! Banh hết cỡ nào ! "
Tôi cảm thấy nóng bừng mặt, miệng khô đi. Dù vậy tôi cố nén cơn tức, cúi người xuống, chổng mông lên và banh mông đít ra hết cỡ, phô bày cái phần thân thể mà tích tắc trước đây vẫn còn là kín đáo cho gã an ninh. Nhìn sang Dũng, tôi thấy rõ con cặc gã chĩa ra giữa hai chân, gã nhìn tôi với một biểu cảm kỳ lạ và khó chịu. Tôi trơ mắt nhìn lại Dũng. Dù gì thì hai thằng tôi cũng đã ở đây, trong gian phòng trắng lạnh, đứng trần truồng phơi cu phơi đít với nhau, việc này do pháp luật bắt buộc. Dù có không muốn cũng chẳng làm gì được.
Dũng quay mặt nhìn xuống đất. Tôi biết rõ Phong ở phía sau anh chàng. Một tiếng bíp vang lên và Phong đã ở sau lưng, à sau đít tôi.Tôi cảm nhận được cái máy dò cứng và lạnh chà lên chà xuống kẽ đít trước khi lại nghe tiếng bíp lần nữa.
"Cám ơn". Phong nói và chúng tôi đứng dậy, quay mặt lại. Phong nhìn thẳng vào mặt tôi ra lệnh " Anh quay lưng lại, ngồi sổm xuống và ho thật lớn cho tôi !"
Hình như tôi đã có nghe loáng thoáng về cái trò này, nhưng lúc đó tôi cứ tưởng là chuyện đùa, không ngờ có ngày bản thân mình cũng được "trải nghiệm thực tế" chứ ! Tôi cảm thấy cả người nóng ran, nhưng tôi hiểu chẳng thể nào làm trái được, rằng "Bây giờ mày mà chống cự thì chỉ rắc rối thêm chứ chẳng được tích sự gì !" Tôi tuân lệnh. Tôi thấy rò đùm cặc dái của mình lòng thòng khi ngồi xuống. Tôi biết rõ là tên Phong cũng thấy rõ điều đó. Tôi ho một tiếng vang cả phòng, cảm thấy lỗ đít mình giãn ra rồi nhót lại.
"Một lần nữa !" Phong ra lệnh. Và tôi làm theo.
Tôi đang đợi anh ta bảo tôi đứng dậy, nhưng không. "Bây giờ đấn lượt anh" tiếng của Phong, rõ ràng là nói với Dũng. Khốn thật ! hắn dám để tôi trong cái tư thế quái đản này đây !
Dũng ho hai lần như Phong nói. Tôi cứ tưởng mọi việc đến đây là kết thúc, nhưng một lần nữa, gã an ninh lại làm tôi mừng hụt. Hắn ra lệnh cho Dũng : "Bây giờ anh hãy ho thêm một lần nữa, nhưng lần này phải thót dái lên !" Tôi bực mình "Thằng này định chơi khăm chúng tôi làm con rối cho hắn hay sao chứ !"
"Cám ơn !" Hai chúng tôi đứng dậy trước cái bàn dài và Phong lại đi vòng qua phía bên kia cái bàn. Tôi liếc sơ về phía Dũng, đủ để nhận thấy con cặc khủng của gã giờ đã nhổng cực đại, chĩa thẳng 90 độ về phía trước. Và con cặc của tôi cũng đang trong tình trạng tương tự. Không khí trong phòng dường như đã ấm hơn.
Tôi nhìn chăm chú vào cái quầy, chờ đợi giỏ quần áo hiện ra trả lại để tôi nhanh chóng lấy cái gì đó che thân thì chợt nghe tiếng của Phong : "Rất tiếc, nhưng vì máy tính nhận định hai anh quá khả nghi nên chúng tôi còn phải kiểm tra lần nữa xem có vật liệu nào được giấu trong cơ thể của hai anh không.
Bấm vào hình để xem ảnh đẹp, kích thước lớn
"










